GIẢI QUYẾT XUNG ĐỘT TRONG HỌC KỸ NĂNG NÓI TIẾNG ANH THEO MÔ HÌNH DỰ ÁN: NGHIÊN CỨU TRƯỜNG HỢP SINH VIÊN HỌC LỰC YẾU
DOI:
https://doi.org/10.58902/tcnckhpt.v4i2.239Tóm tắt
Nghiên cứu này tìm hiểu cách sinh viên học lực yếu tại Việt Nam xử lý xung đột trong các lớp học nói theo hình thức học tập dựa trên dự án (PBL) và vai trò của giáo viên trong quá trình này. Phương pháp hỗn hợp được sử dụng, bao gồm khảo sát bảng hỏi (n = 48) và phỏng vấn nhóm. Dữ liệu được phân tích theo mô hình quản lý xung đột Thomas-Kilmann. Kết quả cho thấy sinh viên thường ưu tiên các chiến lược ban đầu như hợp tác (47,9%) và thỏa hiệp (27,1%), trong khi ít chọn cạnh tranh hoặc né tránh. Tuy nhiên, khi chiến lược ban đầu không hiệu quả, một số sinh viên, đặc biệt là nam, chuyển sang các chiến lược quyết đoán hoặc né tránh hơn. Phân tích Chi bình phương chỉ ra mối liên hệ có ý nghĩa thống kê giữa giới tính và sự điều chỉnh sang lựa chọn khác (p = 0.035). Dù nhiều sinh viên cố gắng tự giải quyết vấn đề, họ cho rằng giáo viên nên hỗ trợ khi xung đột ảnh hưởng đến kết quả nhóm. Sinh viên đề xuất giáo viên cần hướng dẫn sơ bộ về giải quyết xung đột, theo dõi định kỳ và tạo kênh phản hồi riêng tư. Kết quả cho thấy giáo viên đóng vai trò quan trọng trong việc hỗ trợ sinh viên tự tin và tham gia nhóm hiệu quả hơn.